Kỹ nữ là gì? Những điều bạn chưa biết về nghề kỹ nữ

Khi nhắc đến gái mại dâm, chúng ta đều nghĩ ngay đến nghề cổ xưa “bán dâm” có nguồn gốc từ Trung Quốc. Tuy nhiên, theo lịch sử và nguồn gốc của từ “gái mại dâm”, từ này có rất nhiều nghĩa. Để biết được nguồn gốc và ý nghĩa thực sự của gái mại dâm, chúng ta hãy cùng chúng tôi tìm hiểu trong bài viết sau đây.

Gái mại dâm là gì? Vào thời xa xưa, gái mại dâm là danh xưng dùng để chỉ những cô gái có tài năng về ca hát, nhảy múa và các hình thức nghệ thuật hoặc văn học khác. Tuy nhiên, theo thời gian, do xã hội hỗn loạn và con người ngày càng sa đọa, gái mại dâm ngoài việc bán nghệ thuật của mình còn bán cả thân xác. Do đó, cho đến ngày nay, từ gái mại dâm vẫn gắn liền với nghĩa “gái mại dâm”.

Nguồn gốc và ý nghĩa thực sự của từ “gái mại dâm” là gì?

Từ “gái mại dâm” là danh từ mà khi nghe đến, chúng ta thường nghĩ ngay đến “gái mại dâm” ở Trung Quốc cổ đại. Tuy nhiên, theo nghiên cứu về lịch sử nghề “gái mại dâm”, ý nghĩa đó không chính xác lắm.

Vậy gái mại dâm là gì? Theo các chuyên gia nghiên cứu lịch sử, nghề mại dâm xuất hiện ở Trung Quốc khá lâu trước đây. Ban đầu, “gái mại dâm” không phải là tên gọi của “gái mại dâm” mà dùng để chỉ những người làm nghề ca sĩ, vũ công. Nhưng sau này, do xã hội hỗn loạn, gái mại dâm không chỉ bán nghệ thuật mà còn bán cả thân xác để kiếm sống.

Ý nghĩa thực sự của từ gái mại dâm là gì?Gái mại dâm là gì? Ban đầu, từ gái mại dâm được dùng để chỉ những cô gái có tài ca hát, nhảy múa nhưng chỉ bán nghệ thuật chứ không bán thân xác.

Cũng gọi là gái mại dâm, nhưng tùy theo thời điểm, từ gái mại dâm sẽ được sử dụng theo nhiều dạng khác nhau. Vì từ “kỉ” trong tiếng Trung có nhiều dạng, nên gái mại dâm sẽ có nhiều tầng nghĩa khác nhau. Ví dụ:

– Chữ “kỳ” dạng 伎 (người + chi) kết hợp với chữ 女 (phụ nữ) tạo thành chữ 伎女 (kỳ nữ) chỉ những người phụ nữ có tài ca hát, nhảy múa.

– Chữ “kị” dạng 技 (tay + cành) kết hợp với chữ 女 (phụ nữ) tạo thành chữ 技女 (gái mại dâm) có nghĩa là tài năng, kỹ năng

– Chữ “kỳ” dạng 妓 (nữ + chi) kết hợp với chữ 女 (nữ) tạo thành chữ 妓女 (kỳ nữ) để chỉ những cô gái kiếm sống bằng nghề bán nghệ thuật và thân thể mình.

Do đó, từ “kỵ sĩ” thời xưa được dùng để chỉ nghề của những cô gái có năng khiếu về ca hát, nhảy múa, nghệ thuật khác hoặc thậm chí là văn chương. Tương tự như vậy, ở một số nước châu Á như nước ta, có “geisha”, ở Nhật Bản có “geisha” và ở Hàn Quốc có “kisaeng”.

Nguồn gốc của gái mại dâm là gì?Ở Nhật Bản, gái mại dâm còn được gọi là Geisha.

Tìm hiểu về nghề mại dâm cổ xưa

Nguồn gốc của gái mại dâm

Từ khoảng cuối thời Nam Tống, xã hội hỗn loạn khiến đạo đức con người trở nên phóng túng và suy đồi hơn, nên xuất hiện hành vi mua bán gái nghèo. Hoặc vì nghèo đói, các cô gái nghèo dấn thân vào con đường bán nghệ thuật và bán thân. Vào thời điểm này, từ “kỉ” trong “kỉ nữ” thường được dùng dưới dạng 妓 (nữ + chi) để chỉ những cô gái trong các phường hát và đánh cá, vừa bán nghệ thuật vừa bán thân.

Vào thời nhà Minh, gái mại dâm càng trở nên phổ biến hơn, và các nhà thổ mọc lên khắp nơi. Từ các thành phố lớn đến các thị trấn nhỏ, các nhà thổ xuất hiện ở khắp mọi nơi và ngày càng có nhiều cô gái làm nghề mại dâm. Vì vậy, các quan chức chính phủ lúc bấy giờ bắt đầu đánh thuế các nhà thổ và gái mại dâm, họ gọi đó là “tiền trang điểm”.

Do các cô gái trong các phường hát múa ngày càng tham gia vào nghề mại dâm nên từ “kỳ nữ” cũng gắn liền với nghĩa “gái mại dâm”. Ở nước ta, vào thời Lê, cùng với thời Minh ở Trung Quốc, những cô gái mượn nghề hát múa để bán dâm cũng bắt đầu xuất hiện. Những cô gái này được gọi là Hoa mai nương, hay gọi tắt là Hoa nương.

Gái mại dâm trong thời phong kiến ​​là gì?Vào thời Nam Tống, ngoài việc bán nghệ thuật, kỹ nữ còn bán cả thân xác của mình, nên từ đó, kỹ nữ gắn liền với kỹ nữ.

Hệ thống phân cấp trong thế giới gái mại dâm

Ở Trung Quốc cổ đại, kỹ nữ cũng được chia thành nhiều cấp bậc, thường dựa trên tài năng và vẻ đẹp của kỹ nữ. Tuy nhiên, cách phân loại khác nhau ở mỗi thời kỳ, nhưng các yếu tố chính ảnh hưởng đến sự phân chia cấp bậc là nhan sắc, tài năng, địa vị và sự giàu có.

Ban đầu, người ta lấy nhan sắc làm tiêu chuẩn để phân loại kỹ nữ thành ba hạng: thượng lưu, trung lưu và hạ lưu. Tuy nhiên, vào thời Đường, sự phân chia không còn dựa trên nhan sắc nữa mà chủ yếu dựa trên tài năng, nhan sắc chỉ là yếu tố thứ hai. Những người có tài ca múa sẽ được gọi là “tiên đầu nhân” hoặc “nội nhân”, những người này sẽ ca múa cho vua nghe.

Vào thời nhà Tống, việc phân loại kỹ nữ trở nên nghiêm ngặt hơn, họ tập trung vào những kỹ nữ vừa có tài vừa có sắc, được coi là kỹ nữ hạng nhất. Trong Quan Kỳ, họ là những “người đứng đầu” và thường là những người ở hàng ghế đầu khi biểu diễn.

Vào thời nhà Minh và nhà Thanh, thứ hạng của kỹ nữ được phân chia theo “tài năng, tình yêu, sắc đẹp và nghệ thuật”. Trong cuốn sách Kim Lăng Kế Phẩm, 32 kỹ nữ được chia thành 4 loại:

– Đầu tiên là phẩm chất: một cô gái có phẩm chất cao quý và cách cư xử tốt thì tốt hơn.

– Thứ hai là sự thanh lịch: một cô gái có sự thanh lịch thì tốt hơn.

– Thứ ba là tài năng: một cô gái có tài năng thì tốt hơn.

– Thứ tư là nhan sắc: một cô gái có nhan sắc đẹp thì càng tốt.

Vào thời hiện đại, ở Trung Quốc, sự phân chia gái mại dâm trở nên đa dạng hơn, cụ thể có các cấp bậc sau:

-Nu hieu thu: là cấp bậc cao nhất của kỹ nữ, thường là những cô gái vừa có tài vừa có sắc. Những cô gái này chỉ bán nghệ thuật chứ không bán thân xác, họ chỉ hát, nhảy, diễn và phục vụ rượu cho khách thưởng thức.

– Trương Tam: là gái mại dâm thấp hơn Nữ Hiếu Thư một bậc nhưng vẫn là gái mại dâm cao cấp. Những cô gái này cũng coi trọng địa vị nên sẽ bán nghệ thuật chứ không bán thân xác, tuy nhiên vẫn có trường hợp họ giữ khách qua đêm.

– Yêu nhi: đây là gái mại dâm trung lưu, họ là những cô gái sẽ bán thân xác của mình, chủ yếu là để trả nợ. Họ được gọi là yêu nhi vì khách hàng phải trả 2 xu để “mua” họ.

– Gái mại dâm hoang dã: là gái mại dâm hạng thấp, thường được chia thành hai loại: gái mại dâm trong nước và gái mại dâm thông thường. Gái mại dâm trong nước thì xa xỉ hơn một chút vì chỉ phục vụ khách quen, còn gái mại dâm thông thường phải ra đường để thu hút khách, nếu không có khách sẽ bị chủ nhà chứa đánh đập dã man.

-Bần mật: Đây là những gái mại dâm có thứ hạng thấp nhất trong ngành. Khách hàng chỉ cần bỏ ra 3 xu để “mua sex” từ họ.

Gái mại dâm trong quá khứ là gì?Những cô gái vừa có tài năng vừa có nhan sắc sẽ được xếp hạng cao và thường đứng đầu khi biểu diễn.

Các cấp bậc khác trong nhà thổ

Ngoài các cấp bậc của gái mại dâm, trong nhà thổ còn có nhiều cấp bậc khác từ cao đến thấp và mỗi người sẽ có nhiệm vụ riêng.

– Cha, mẹ: đây là những người cha mẹ nuôi của gái mại dâm, còn gọi là “can gia, can ma”. Họ cũng là chủ của các nhà thổ. Những người này thường gian xảo và độc ác, họ bỏ tiền mua gái về “bán hoa” để kiếm tiền cho họ. Nếu họ không nghe lời hoặc làm trái ý họ, các cô gái sẽ bị tra tấn và bóc lột dã man.

-Di nương, Đại thư: là những người hầu trong nhà chứa, giúp việc cho gái mại dâm, những người đã có gia đình gọi là Di nương, những người trẻ tuổi chưa lập gia đình gọi là Đại thư. Họ chủ yếu là những người làm việc vặt, dọn dẹp nhà chứa, dọn phòng hoặc chải đầu, trang điểm cho gái mại dâm. Di nương thường làm những công việc nặng nhọc như dọn dẹp, việc vặt, còn Đại thư thường giúp gái mại dâm tiếp khách.

– Người hầu nam: Là những người hầu nam trong nhà chứa, thường được gọi là Ngoại trường, Ngoại thế, Quy nô, Nhị gia hay Tượng ban. Những người này thường làm những việc như khiêng kiệu, kéo xe, gác đêm.

-Bì điếu khách: Đây là những người không làm gì cả, họ không phải là nhân viên của nhà chứa nhưng lại có mối quan hệ mật thiết với nhà chứa. Họ là người mai mối cho khách hàng và gái mại dâm.

– Mã Tô: là giáo viên âm nhạc, người chơi nhạc để mua vui cho các cô gái mại dâm trong kỹ viện.

– Kế toán: là người kế toán của nhà chứa.

– Chức vụ: đầu bếp trong nhà chứa.

Nghi lễ “buộc lược” là gì?

Theo quy định của các nhà chứa thời xưa, gái mại dâm còn trinh, còn gọi là Thanh quan nhân, chỉ cài lược ở bím tóc. Sau lần đầu tiên có khách qua đêm với mình, họ phải buộc tóc lên, gọi là buộc lược (Tết dài). Buộc tóc lên cũng là dấu hiệu của phụ nữ đã có chồng.

Vì vậy, lễ thắt lược được coi là nghi lễ quan trọng đối với gái mại dâm, tương tự như lễ cưới. Các nhà chứa coi kỹ nữ nhà Thanh là hàng hiếm, để họ có thể đào vàng từ các quý ông giàu có. Vì vậy, lễ thắt lược rất trang trọng, như thắp một cặp nến lớn, buộc dây thừng của kỹ nữ với khách và cùng nhau uống rượu.

Vào dịp này, các cô gái Thanh Quan cũng sẽ ăn mặc sang trọng hơn, đeo thắt lưng khảm ngọc, thêu gấm, búi tóc cài trâm phượng, đi giày nhẹ… Khách muốn “mua” các cô gái Thanh Quan và thực hiện nghi lễ thắt lược cũng phải là những người giàu có, có quyền thế như thương gia giàu có, thủ lĩnh băng đảng hay đảng viên.

Thông thường sau đêm “trăng tròn”, gái mại dâm sẽ giữ lại chiếc khăn tay thấm máu “trinh tiết” để đưa cho người mua hoa làm bằng chứng về sự trinh tiết. Nghi lễ thắt lược được coi là nghi lễ “kiếm tiền” của chủ nhà thổ.

Số phận của cô gái mại dâm sẽ ra sao?

Có thể nói, gái mại dâm, bất kể là cao cấp hay thấp cấp, cuối cùng đều bị thế gian khinh thường. Họ chỉ là công cụ giải trí, thậm chí là công cụ để giai cấp thống trị thực hiện mưu đồ chính trị. Từ xa xưa, số phận của gái mại dâm đã phải chịu nhiều bất hạnh, họ phải chịu sự bóc lột và ngược đãi của chủ nhà thổ, sự áp bức của quan chức chính phủ, sự bắt nạt của khách hàng và đủ loại kẻ bắt nạt.

Nhiều gái mại dâm không chịu nổi sự giày vò và đau khổ nên đã tìm đến cái chết. Một số chết vì gầy gò và bệnh tật, trong khi những người khác chết vì hận thù. Khi tuổi già đến, họ phải sống trong cô đơn và bị bỏ rơi một cách khốn khổ. Chỉ có một số ít gái mại dâm có thể cải tạo và được những người tốt cứu chuộc. Cũng có nhiều gái mại dâm trở thành ni cô, quy y Phật giáo hoặc lang thang khắp nơi, ăn xin để kiếm sống. Nhìn chung, cuộc sống của gái mại dâm đầy bi kịch.

Hy vọng với những thông tin mà Shopkiss chia sẻ có thể giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về nguồn gốc và ý nghĩa của từ “gái mại dâm”. Mặc dù hầu hết thời gian, gái mại dâm bị coi là thấp hèn trong mắt nhiều người, nhưng họ cũng đã có nhiều đóng góp đáng kể cho nghệ thuật và văn học trong suốt chiều dài lịch sử. Điều này đã được các chuyên gia nghiên cứu về “văn hóa gái mại dâm” xác nhận.