Đêm trong căn nhà ga

Mưa, vẫn mưa. Cơn mưa tầm tã trút xuống mặt đường, làm ngập cả lối đi. Ở một góc sân ga, Lượm nằm co ro trong chiếc bao bố cũ kỹ, rách rưới. Nó nức nở và khóc. Ngồi cạnh đó là người trưởng ga, mặt hướng ra đường. Thỉnh thoảng anh lại liếc nhìn nó.

Trời vẫn đang mưa. Mưa càng lúc càng nặng hạt, cái lạnh dần tăng lên khi buổi sáng đến gần. Người quản lý nhà ga di chuyển đến bên cạnh. Ông đặt tay lên vai đứa bé và nói:

– Im đi, ngày mai tôi sẽ cho anh một ít tiền tiêu vặt. Chẳng có gì phải khóc cả.

Nghe thấy tiếng chồng, cô càng khóc to hơn. Dường như không ai nghe thấy tiếng Lượm kêu trong đêm yên tĩnh này ngoại trừ tiếng mưa rơi lộp độp và tiếng nước chảy từ máng xối.

Lượm nằm đó nghĩ về Ti, bạn trai cô, người cô yêu và định trao trinh tiết cho Ti. Bây giờ nghĩ lại thì đã quá muộn. Anh chẳng còn gì để tự hào và trao tặng cho Ti nữa. Càng nghĩ, anh càng khóc to hơn. Hết rồi, tất cả những câu chuyện anh và Ti dựng lên chiều nay. Mới chiều nay Ti đã hứa với anh là sẽ kiếm thật nhiều tiền để lo cho anh, nhưng bây giờ…

Côn Lượm thở dài chán nản.

Lượm không biết ai đã sinh ra mình. Anh nghe người ta kể rằng mẹ anh đã sinh ra anh rồi bỏ anh ở nhà ga này vào một đêm mưa. Từ đó anh sống với sân ga và coi sân ga như nhà của mình. Ban ngày, Lượm lang thang ra chợ giúp người ta làm việc nhà hoặc đi xin ăn ở đâu đó. Đêm đến, tôi đắp chăn và ngủ ở một góc sân ga. Mới đây, Lượm quen với Ti, người khuân vác cho cửa hàng Vinh Thắng. Và hai người dự định sẽ sống chung sau khi Ti dành dụm được một số tiền để mua một chiếc xe ba bánh và xây một túp lều lý tưởng.

Sau khi tạm biệt Tí, Lượm trở lại bến xe như thường lệ.

Trời bắt đầu mưa, mưa to, trút nước.

Càng về sau, nhà ga càng trở nên yên tĩnh hơn. Hôm nay, trên sân ga không có ai khác ngoài người quản lý ga và cô. Khi anh đang ngủ gật, ông chủ nhà ga đến bên cạnh và bảo anh dậy.

Lượm tỉnh dậy, khóc nức nở, người quản lý nhà ga ôm cô vào lòng và hôn lên mặt, môi. Nó phản kháng, vùng vẫy và đánh vào lưng anh. Nhưng anh vẫn không bỏ cuộc. Anh vội cởi chiếc quần satin của Lượm. Lượm co chân lại vùng vẫy.

– Ối…

Chiếc quần rách nằm trong tay một kẻ thô bạo. Sau khi xé quần của Lượm, hắn một tay ôm lấy người Lượm, tay còn lại đưa xuống vùng kín của Lượm và bóp chặt chiếc ví. Âm hộ trắng trẻo, đầy đặn dưới mái tóc đen thưa thớt hiện ra dưới ánh đèn vàng của sân ga. Côn Lượm giơ tay che lại. Ông chủ nắm tay Lượm và tiếp tục sờ vào âm hộ cô. Anh thô bạo bóp nát âm hộ của Lượm. Lượm cong người, rên rỉ khe khẽ. Miệng tôi không ngừng gào thét… “làm ơn đừng…làm ơn đừng…”

Anh quản lý nhà ga bóp mông Lượm một lúc rồi lại bóp ngực cô. Ngực cô bé nhưng anh lại nhét vào và bóp không thương tiếc.

đêm-in-can-nha-ga

Siết chặt ngực và âm hộ cô một lúc, dường như anh không thể chịu nổi cảm giác hưng phấn cứ dâng cao. Anh nhìn cái lồn đỏ mọng của cô, đôi môi sưng mọng mọng nước. Nó kích thích anh rất nhiều, nó kích thích anh rất nhiều. Anh cúi xuống liếm nhẹ vào âm hộ của Lượm. Lưm giật mình. Toàn thân anh run lên, sự run rẩy không phải vì mưa lạnh mà là do cái lưỡi kích thích của người bán xăng. Bây giờ Lượm không còn vất vả nữa. Có vẻ như lưỡi quá kích thích. Lượm để mặc anh muốn làm gì thì làm. Anh nhẹ nhàng dùng cả hai tay tách đôi môi âm hộ của cô bé ra. Nước lồn chảy ra trên môi anh. Anh liếm tất cả. Khi anh tách đôi môi âm hộ của cô ra, âm vật đỏ rực của cô cũng đứng lên tấn công. Anh ta nhẹ nhàng đánh đầu lưỡi vào chỗ đó khiến cơ thể Lượm sưng lên như con tôm được thả vào nồi nước sôi. Anh liếm, anh mút, anh mút tất cả những gì thoát ra khỏi âm hộ Lượm. Trong khi bú âm hộ cô, anh đưa tay lên ngực cô rồi bóp và nhét chúng vào.

Người nhà ga không thể chịu nổi. Anh ta kéo khóa chiếc quần kiểu Tây cứt ngựa của mình và lấy ra chiếc quần đùi đang mặc. Con cặc của anh ấy đã cương cứng kể từ đó. Bây giờ được giải phóng khỏi sự kiềm chế, nó đứng lên một cách anh hùng. Đầu vòi có màu đỏ và sáng bóng. Giữa đầu vòi có một rãnh nhỏ có vài giọt nước rỉ ra ngoài. Trên vùng mu của anh ấy có những sợi lông xoăn màu đen mọc quanh thân. Gần hơn một chút là hai quả bóng cứng đang bám vào gốc gà. Con cu của anh ấy thực sự rất to so với con cặc của bọn trẻ mà Lượm đã thấy. Con cặc của anh ta ngẩng đầu lên và luôn co giật. Thấy vậy, Lượm giật mình đứng dậy. Anh ta nhanh tay hơn, tóm lấy người Lượm và ấn xuống. Anh ấn con cặc của mình vào môi âm hộ của Lượm. Cái lồn nhỏ nhắn trơn trượt liên tục đẩy cặc của anh ra ngoài. Anh chọc đi chọc lại nhưng vô ích. Anh ấy thậm chí còn tức giận hơn. Anh ta ấn mạnh Lượm xuống rồi dùng thân mình giữ Lượm lại. Và bằng cả hai tay, anh ta mở rộng đôi môi âm hộ của Lượm. Anh ta nhìn thấy cái lỗ cạnh lỗ đít Lượm và ấn vào.

– Phù… Ah… Ôi trời… Đau quá.

Lượm rên rỉ và khóc. Anh để con cặc trong lồn Lượm một lúc rồi bắt đầu rút ra đưa vào. Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng rồi tăng dần tốc độ. Anh ấy lớn nhanh và mạnh mẽ. Tiếng đập, vỗ, vỗ của những con gà trống, lồn chạm vào nhau càng khiến anh phấn khích hơn. Anh dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. Mồ hôi của anh nhỏ từng giọt xuống bụng đứa bé. Càng ngày anh càng nhiệt tình hơn. Anh ta tràn đầy nghị lực như một con sói đói lâu ngày đã tìm được con mồi ngon.

“Phù, thịch” vang lên. Âm hộ của Lượm nhỏ, khít và ôm chặt lấy cặc anh. Như thể rạp xiếc đã ôm chặt con cặc của anh ta đến nỗi anh ta không thể chịu nổi nên đã đầu hàng sớm. Anh đẩy thêm vài lần nữa, cơ thể anh run rẩy. Anh nhanh chóng rút cặc ra khỏi lồn Lượm, nhắm mắt lại, nghiêng người về phía trước và phun những dòng nước trắng xóa lên bụng, ngực và cả mặt Lượm. Sau khi phun ra luồng khí, hắn lại nhìn vào lồn Lượm. Cái lồn chứa đầy khí trắng và máu trinh nữ chảy ra từ lỗ.

Anh nhanh chóng kéo quần xuống để lau cặc và âm hộ của Lượm. Anh đứng dậy ngồi xuống ghế nhìn Lượm. Anh chàng im lặng. Lượm chui vào bao bố khóc nức nở. Anh khóc đến gần sáng mới chìm vào giấc ngủ.

– Hết rồi –