Chuyện tình Thành – Ngọc, Vương – Hằng – Truyện sex hay mỗi ngày | Đọc càng nhiều, đụ càng giỏi! – Truyện sex hay mỗi ngày

Phần 1: USB

Loạn luân… từ này ra đời để chỉ những quan hệ tình dục với người thân ruột thịt như cha mẹ quan hệ tình dục với con cái, cô dì chú bác, ông bà quan hệ tình dục với con cháu. Thành thật mà nói, tôi không phải là người có khuynh hướng loạn luân nhưng sau câu chuyện của tôi… bạn sẽ hiểu hai chữ này đã hủy hoại gia đình tôi như thế nào. Tôi tên Thành, tôi sinh năm 1985, 39 tuổi. Sống và làm việc tại Thành phố Hồ Chí Minh. Ở thành phố này tôi có hai căn nhà, một căn ở quận 1 để kinh doanh và căn thứ hai ở quận 7. Nói đến đây có thể hiểu gia đình tôi là một gia đình khá giả. . Trước đây, tôi sống cùng vợ và hai con tại khu dân cư quận 7, nhưng sau đó do công việc kinh doanh tại một căn nhà ở quận 1 nên tôi không thể chạy đi chạy lại thường xuyên.

Thế là sáng vợ tôi sẽ chạy ra phụ tôi bán hàng. Buổi tối, vợ tôi sẽ chạy về nhà chăm con. Tôi có hai đứa con. Con trai lớn tên Vương, sinh năm 2007, 17 tuổi, đang là học sinh lớp 12. Cô con gái út tên Ngọc, sinh năm 2009, 15 tuổi đang học lớp 10. Vợ tôi tên Hằng. Sinh năm 1984, 40 tuổi. Hà Nội. Chúng tôi gặp nhau khi vợ tôi còn là sinh viên và đến nhà tôi xin việc bán nước.

Từ khi gặp Hằng, mọi thứ trong cuộc sống của tôi đều thay đổi. Bởi vì cô ấy dường như là cánh tay vững chắc của tôi. Không có cô ấy, dường như tôi không thể phát triển đến mức này. Đúng là vợ tôi Hằng! Cô ấy là một người vợ tuyệt vời. Vì nhà tôi bán nước nên bình thường hai con tôi sẽ sống ở nhà ở quận 7, nhưng vì tôi không muốn tốn tiền nhân viên nên con gái út của tôi sống ở nhà ở quận 1 để giúp tôi. Mở cửa hàng và mang đồ ăn đến cho khách hàng.

Về phần Vương, em sẽ ở nhà ở quận 7 với mẹ để thuận tiện cho việc đi học hơn, và ở một mức độ nào đó, việc có em ở nhà chăm sóc mẹ sẽ khiến tôi yên tâm hơn. Cuối tuần, khi mọi người được nghỉ, tôi sẽ bảo vợ đưa con đi ăn để tạo không khí gia đình. Mọi việc trong gia đình tôi đều hạnh phúc cho đến một ngày. Hôm đó là một ngày đặc biệt vì sáng hôm đó Ngọc phải cùng trường đi dã ngoại nên chỉ có tôi, vợ và Vương giúp nhau bán nước. Vì lượng khách hôm đó khá đông nên tôi bảo vợ:

Thành: Vợ ơi! Lát nữa bạn và Vương sẽ ở lại đây giúp bà chủ quán để không cần phải về nhà! Gần đây có quá nhiều khách hàng bán sản phẩm, một mình tôi không thể giải quyết được!

Hằng: Nhưng hôm nay em không mang theo đồ để thay! Nếu ở lại bạn nên mặc gì?

Vương: Tôi cũng vậy, tôi không mang theo quần áo gì cả! Và đống sách của tôi! Không được đâu bố ạ!

Tôi cau mày và nói.

Thanh: Chỉ là vài bộ trang phục thôi, có gì to tát đâu! Sau này con và mẹ con muốn lấy bộ nào thì mẹ sẽ chạy về nhà lấy cho con, rồi mẹ sẽ mang qua lại giữa hai đứa.

Thấy tôi nói vậy, cả bà Hằng và Vương đều không muốn tôi đi vì sợ tôi mệt. Tôi nói không sao nên bất đắc dĩ làm xong việc rồi chạy về nhà quận 7. Vào nhà, tôi lập tức chạy lên phòng vợ lấy đồ mà cô ấy nói cần. Sau khi tôi lấy một số món đồ, tôi phát hiện ra… vợ tôi có một số món đồ mà tôi chưa từng thấy cô ấy mặc trước đây.

Tôi để ý kỹ thì thấy… đó là một chiếc váy ngủ rất gợi cảm nên nhìn xong tôi bật cười vì nghĩ… bà già rồi mà còn mua mấy cái này. Có lẽ muốn làm tôi ngạc nhiên nên tôi chỉ mỉm cười bước ra khỏi phòng. Tôi đến phòng con trai tôi để lấy những thứ nó cần. Phòng của cậu bé khá sạch sẽ và ngăn nắp. Tôi cũng khá bất ngờ khi thấy con trai mình bình thường bất cẩn và đủ thứ chuyện nhưng khi cháu chuẩn bị vào đại học, phòng của cháu sạch sẽ đến thế khiến một người cha như tôi cảm thấy rất tự hào.

Tôi cũng tiết kiệm được thời gian đi lấy những món đồ mà con trai tôi bảo tôi lấy. Sau khi lấy hết đồ đạc, tôi định ra ngoài thì nhìn thấy một bức ảnh gia đình tôi chụp cùng tất cả các thành viên trong gia đình. Vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có một gia đình hạnh phúc và giàu có. Điều mà mọi người sống trên thế giới này đều mong muốn có được.

Tôi nhìn bức ảnh và mỉm cười và cảm thấy hài lòng. Nhưng khi tôi đang định quay ra ngoài thì bất chợt một cơn gió mạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào làm bức ảnh rơi xuống đất. Tôi vội chộp lấy bức ảnh nhưng không kịp… tay tôi va vào bức ảnh khiến nó đập vào tủ và rơi xuống đất… khiến một chiếc USB nhỏ rơi ra ngoài. Tôi nghĩ chắc chắn là của cậu bé nên định nhặt lên đeo vào và gọi cậu ấy xin lỗi, nhưng… với trực giác của một người trưởng thành… tôi đã không làm vậy.

Tôi thắc mắc tại sao anh ấy lại đặt một chiếc USB phía sau bức ảnh gia đình mình? Có lẽ anh chàng này đang có bí mật nào đó muốn che giấu. Tôi cũng thấy lạ nên nhìn đồng hồ thì thấy cũng đã khuya nên không còn nhiều khách nên tôi nhìn thấy chiếc máy tính của cậu bé trên bàn. Tôi nhặt chiếc USB đó và cắm vào máy tính của cậu bé.

Tôi mở máy tính của cậu bé và vào folder USB nhưng không thấy gì ngoài file tài liệu và file game của cậu bé nên tôi nghĩ chắc là do tôi đã suy nghĩ vớ vẩn và nhầm tưởng cậu bé đã sai. Nhưng cho đến khi tôi nhìn vào dung lượng mà chiếc USB của anh ấy đã sử dụng… với số lượng trò chơi và tài liệu mà anh ấy có thì không thể chiếm hết dung lượng 2T được.

Tôi nghĩ chắc chắn nó đang che giấu điều gì đó. Mình nhớ trước đây mình cũng biết một số thủ thuật ẩn file nhưng lâu rồi không dùng nên nhanh chóng lên mạng tra cứu cách ẩn file. Khi tôi mở trình ẩn tập tin, tôi thấy có một tập tin ẩn đã bị ẩn. xuất hiện… Trong tập tin đó toàn là clip sex, ảnh sex, ảnh khỏa thân của người mẫu… Tôi bật cười vì nghĩ con mình chắc đã lớn nên có những tập tin này cũng chẳng có gì lạ, miễn là nó không có. không làm điều đó. Nói nhảm gì cũng được… nhưng cho đến khi tôi nhìn thấy một file ghi có tựa đề “Mẹ Hằng”. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi vì không biết trong tập tài liệu đó sẽ có những gì… chẳng lẽ con tôi lại là một kẻ dâm đãng như vậy sao?

Tôi lấy hết can đảm bấm vào thư mục đó thì… Tôi chỉ thấy một đoạn video ngắn có tựa đề “ngày 1” dài khoảng 30 giây… Tôi bấm vào đoạn clip đó và thấy con trai Vương. Tôi đang ở trong bếp với mẹ anh ấy. Trong clip, cậu bé đặt điện thoại lên bàn và mẹ cậu đang rửa bát ở tầng dưới. Cậu bé tiến lại gần và nói.

Vương: Mẹ ơi! Mẹ ơi, hôm nay mẹ có mệt vì giúp bố không?

Hằng: Vâng! Mẹ hơi mệt một chút! Việc học của bạn dạo này thế nào? Đừng ngồi máy tính quá nhiều cả ngày! Không tốt! Cố gắng đi ngủ sớm nhé!

Vương: Vâng! Dạo này con cũng mệt lắm vì con cũng đang ôn thi vào lớp 12 nên con cũng mệt lắm mẹ ơi!

Sau đó tôi thấy cậu bé bất ngờ ôm mẹ từ phía sau. Cái ôm đó cũng khiến bà Hằng bất ngờ.

Hằng: Wow hôm nay cậu lạ quá! Sao đột nhiên lại ôm mẹ thế này!

câu chuyện-of-the-world-world-hang-1

Vương: Mẹ ơi, con buồn cười quá! Con ôm mẹ đâu có gì lạ đâu! Trước đây anh ôm em suốt nhưng chẳng có gì làm em ngạc nhiên cả!

Hằng: Nhưng bỗng nhiên ôm như thế… không nói gì cũng nổi da gà! Anh trai tương lai của tôi có thể nói bất cứ điều gì anh ấy muốn, nhưng đột nhiên ôm khiến tôi rất khó chịu.

Vương: Vâng! Tôi biết rằng ngày mai tôi sẽ chú ý hơn!

Sau đó cậu bé buông mẹ ra và quay lại với chiếc điện thoại rồi tắt máy. Thấy vậy, tôi không còn lo lắng nữa vì nghĩ có lẽ vì cậu bé muốn ghi lại những hình ảnh gần gũi với mẹ nên đã bỏ nhầm vào tập tin này nên tôi đã có suy nghĩ không tốt về cậu. Tôi đứng dậy, rút ​​chiếc USB ra và trả lại vị trí ban đầu. Tôi đóng máy tính của cậu bé rồi lên xe quay lại Quận 1. Khi đến nơi, bà Hằng và hai cháu đã có mặt ở đây.

Ngọc: Bố về rồi! Cô ấy đã trở lại! Bố có mua gì cho con không?

Thanh: Mua cái gì… cậu bảo tôi à?

Ngọc: Vậy là tôi không mua gì cả…

Thanh: Chưa đâu, mặt anh ấy đã bối rối rồi! Ai mà không biết con gái yêu của bố nghiện ăn cá viên chiên và uống trà sữa? Đây là phần của tôi!

Ngọc: YAY! BABA TUYỆT VỜI NHẤT! TÔI YÊU BABA RẤT NHIỀU!

Hằng: Đi bộ có mệt không? Bạn có hiểu đúng điều tôi nói không?

Thành: Vâng! Đúng! Đây là những thứ của tôi! Đi tắm ngay bây giờ… hoặc đợi anh tắm cùng em nhé!

Hằng: Thôi đi ông ơi! Hãy nhìn đứa trẻ đó! Tôi đi tắm trước! Tôi sẽ tắm sau!

Bà Hằng lấy đồ rồi đi vào phòng tắm… trong khi tôi ngồi nói chuyện với hai cháu.

Thanh: Bé Ngọc, sáng nay đi chơi vui không?

Ngọc: Không! Chán chết đi được! Khi đi ra ngoài bạn chỉ thấy leo núi thôi phải không? Tôi thà ở nhà và hạnh phúc hơn! Chân tôi mỏi vì đi bộ và tôi vẫn đói! Về đến nhà thấy không có gì ăn chắc chắn tôi sẽ ngất xỉu!

Tôi mỉm cười với cô ấy rồi quay sang Vương hỏi…

Thành: Còn Vương thì sao? Dạo này bạn học tập thế nào?

Vương: Vâng! Việc học vẫn ổn!

Thành: Vậy à? Ừ, hãy cố gắng học tập để khi lớn lên có việc làm đàng hoàng nhé! Hạn chế thức khuya… hạn chế xem phim linh tinh để giữ gìn sức khỏe.

Vương: Tôi không thấy bạn nói vớ vẩn gì cả? Việc học tập của con tôi vẫn bình thường!

Thành: Vâng! Bố chỉ nói vậy thôi! Anh cố gắng hạn chế và dành sức lực đó để chăm sóc mẹ em nhé! Ở đây bận công việc nên ít về nhà nên bạn cố gắng ở nhà chăm sóc cô ấy và nhớ ăn uống đầy đủ nhé.

Vương: Đừng lo lắng về điều đó! Mẹ ơi, cứ để con lo! Bạn là người lớn nên bạn sẽ biết phải làm gì!

Thành: Vâng! Thật tốt khi biết! Thôi, dọn cơm và ăn đi.

Tối hôm đó cả nhà tôi cùng ăn cơm như bao gia đình khác, vui vẻ, bình yên nhưng không ai có thể ngờ rằng sau một tháng mọi chuyện lại thay đổi.